Thứ Ba, 3 tháng 5, 2011

Phá thai

Tôi biết một bạn từng phá thai. Cô ta xem chuyện đó là bình thường. Đức Chúa Trời nghĩ thế nào về phá thai?

LỜI CHÚA
Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi,
Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi.
Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng.
Công việc của Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm.
Khi tôi được dựng nên trong nơi kín,
Chịu nắn nên cách xảo tại nơi thấp của đất,
Thì các xương cốt tôi không giấu được mắt Chúa.
Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi;
Số ngày đã định cho tôi,
Đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có
một ngày trong các ngày ấy.
(Thi Thiên 139:13-16)

Mấy câu Kinh Thánh trên không chỉ là vần thơ đẹp của tôi mà còn là lời đầy năng lực diễn tả sự sáng tạo của Đức Chúa Trời đối với tôi, một con người.

Tôi là người được chính Chúa nắn nên, dệt thành, dựng nên trong lòng mẹ tôi một cách đáng sợ và lạ lùng. Chúa biết tôi ngay cả khi tôi chưa sinh ra. Vậy mà một số người nói rằng tôi chỉ là một cục máu, một khối u, có thể trục bỏ một cách dễ dàng. Lẽ nào tôi, dù bé tí ti, chưa phải là con người?

Kinh Thánh cho biết không phải đến khi lọt lòng mẹ thì tôi mới là con người. Ngay trong bụng mẹ tôi đã là con người. Tôi có tâm thần, có xương cốt do Chúa nắn nên và dệt thành, tôi có thể chất vô hình và Đấng tạo thành tôi đã nhìn thấy tôi. Chính Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hoá đã biết tôi và có mục đích cho cuộc đời tôi trước khi tôi ra đời.

Phá thai là giết tôi, là phá hỏng chương trình của Đức Chúa Trời dành cho tôi. Chỉ có Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hoá mới là Đấng có quyền kết thúc mầm sống trong tôi. Phá thai là kết thúc mầm sống trong của một con người. Quyết định kết thúc cuộc đời của tôi là phần việc của Đức Chúa Trời chớ không phải của con người.

ĐƯỢC SÁNG TẠO BỞI MỤC ĐÍCH TỪ TRONG LÒNG MẸ
Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng tôi như vầy: “Trước khi tạo nên ngươi trong lòng mẹ, ta đã biết ngươi rồi; trước khi sanh ra, ta đã biệt riêng ngươi, lập ngươi làm tiên tri cho các nước.” (Giê-rê-mi 1:4, 5)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét